cưới đi rồi tính phần 20

Lời bài hát Váy cưới- Trung Tự. 1. Đừng lo lắng em ơi chuуện ngàу mai đã có anh rồi. Và dẹp hết ưu phiền xung quanh em để mang đến những điều tuуệt vời. Lại đâу với anh đi em, mình xâу hạnh phúc lâu dài. Lại đâу với anh, mình cùng xâу hạnh phúc lâu dài. 2. Ϲhung Chương 27: Anh hàng xóm. Chương 28: Hàng xóm, máy tính nhà anh lại hỏng rồi! (cao H) Chương 29: Những tin nhắn điện thoại. Chương 30: Chủ nhân, em đói (cao H) Chương 31: Biệt thự trên núi (cao H) Chương 32: Hai thằng này, chắc chắn có vấn đề! Chương 33: Em gái. Chương 34: Bùi Chạy Đi Rồi Tính xoay quanh gia đình nhỏ của Phương Trinh (Diễm My 9x) - Đông Hùng (Hứa Vĩ Văn) và con trai - Subin (Trọng Khang). Bất đắc dĩ, họ phải cùng nhau chạy trốn khỏi sự truy đuổi của một băng cướp nữ xinh đẹp (Nam Thư, Puka). Với sự trợ giúp của nữ đặc vụ Tôi nghèo vẫn cưới được vợ 'hoa hậu'. Tôi học đến lớp 8 rồi nghỉ vì câu nói của thầy giáo dạy Văn: "Văn hay chữ tốt không bằng thằng dốt lắm tiền", thấy nó cũng có phần hợp lý. Tôi sinh ra trong một gia đình đông anh chị em, nhà tôi là hộ nghèo bền vững. Thứ quỷ gì cũng tính phí, ban nhạc cucng tính 3,5trieu, trang trí backdrop gallery bắt buộc phải sử dụng của nhà hàng còn mang ở ngoài vào thì tính phụ thu 1trieu. Dắt đi coi 1 sảnh nhỏ đủ cho tầm 25 bàn, côg nhận khá đẹp bên trong nhưng ko gian bên ngoài thì cucng hẹp. mimpi ketemu orang tua yang sudah meninggal togel 4d. Com a Assinatura Premium você tem acesso a questões comentadas em vídeo. Se ficou com dúvida em alguma questão, clique em "Questão Comentada" e assista nossos professores explicando como resolver, inclusive com os cálculos. Já temos disponível Simulado CPA-10 Anbima 1032 Questões Comentadas Simulado CPA-20 Anbima 1623 Questões Comentadas Simulado CEA Anbima 1685 Questões Comentadas Simulado ARCA 1893 Questões Comentadas Simulado AAI da Ancord 1190 Questões Comentadas Simulado PQO da Ancord 1439 Questões Comentadas Simulado CFG Anbima 1317 Questões Comentadas Simulado Matemática Financeira 141 Questões Comentadas Simulado CA-300 Abecip 421 Questões Comentadas Simulado CA-400 Abecip 421 Questões Comentadas Simulado CA-600 Abecip 465 Questões Comentadas Simulado CNPI - Conteúdo Global 854 Questões Comentadas Simulado CNPI - Conteúdo Brasileiro 745 Questões Comentadas Simulado CNPI - Conteúdo Técnico 506 Questões Comentadas Simulado CGA Anbima 590 Questões Comentadas Simulado CFP da Planejar 1492 Questões Comentadas Simulado CGE Anbima 307 Questões Comentadas Simulado CGRPPS 944 Questões Comentadas Simulado FEBRABAN - FBB100 329 Questões Comentadas Simulado FEBRABAN - FBB110 329 Questões Comentadas Simulado FEBRABAN - FBB120 329 Questões Comentadas Simulado FEBRABAN - FBB130 329 Questões Comentadas Simulado FEBRABAN - FBB200 52 Questões Comentadas Simulado FEBRABAN - FBB310 64 Questões Comentadas Simulado SUSEP - Capitalização 417 Questões Comentadas Simulado SUSEP - Vida e Previdência 352 Questões Comentadas Simulado SUSEP - Demais Ramos 3º dia 216 Questões Comentadas Simulado SUSEP - Demais Ramos 4º dia 248 Questões Comentadas Simulado ANEPS - Crédito Imobiliário 586 Questões Comentadas Além disso Simulados ilimitados e sem propagandas Pesquisa e resolução de questões individuais Acesso pelo Site, Aplicativo Android e iOS* Nhật ngoảnh mặt né tránh, nhưng không thể né được. Đôi môi của Sơn gắt gao cắn lấy môi cô, vừa khiến cô đau đớn, vừa khiến cô cảm thấy chân thật. Cô thậm chí còn nghe thấy tiếng tập của trái tim anh trong lồng ngực. Nhớ lại những lời mà cô đã nói với anh, lý do vì sao cô từ chối, không dám thừa nhận tình cảm này, là bởi vì cô sợ điều này sẽ xảy ra. Lúc đó, cô đã tính toán sẵn đường đi nước bước cho mình. Nếu như là con của người khác, vậy thì cô sẽ rời khỏi đây, mà không có bất kỳ lưu luyến ngồi xuống ghế sô pha. Kết quả ngoài dự đoán của cô, nghĩa là cô cũng chẳng còn lý do gì để ở lại nhà của Sơn nữa. Nhưng tại sao cô lại không muốn phải ra đi, là vì không cam tâm, hay là cảm thấy uất ức, hay là vì cô đã thật sự yêu anh? Nhưng đến giờ, khi điều đó đã thật sự xảy ra với mình, cô nhận ra tự lừa dối bản thân chỉ có tác dụng ở mặt lý trí, còn về tình cảm, nó chẳng thể ảnh hưởng gì. Nhật thở dài. Cô gục đầu xuống mặt ghế. - Bỏ chạy lần nữa ư? Điều đó có phải là tốt nhất cho tất cả mọi người không? Nhật thầm hiểu rằng câu trả lời là không. Việc cô bỏ chạy bây giờ chỉ khiến cho tất cả rối lên. Rồi cả Sơn, Minh và Tống đều sẽ bỏ công bỏ việc đi tìm cô, còn Thủy sẽ ở lại và hưởng lợi từ sự hèn nhát này của cô. Cô phải làm gì đó, chứ không phải bỏ đi, hay là im lặng. Nhật mở điện thoại ra, gọi cho Sơn. *** Bà Liên bước vào quán café. Thủy đã ngồi chờ sẵn ở đó. Ngay sau khi biết được Nhật không mang thai cháu bà, bà đã gọi điện và tìm gặp Thủy. Thủy nhìn thấy bà Liên thì mừng thầm. Cô ta đã chuẩn bị một vài thứ. Muốn có được Sơn thì phải nhanh tay, bởi cô ta thừa hiểu rằng cái kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ lòi ra. Chỉ cần nắm được tất cả trong tay trước khi mọi chuyện bị bại lộ, thì cô chẳng cần sợ gì nữa. Mà bà Liên, hiện tại đang là một quân cờ vô cùng có lợi. - Bác muốn gặp cháu… là vì có chuyện gì vậy? Thủy giả vờ ủ rũ. Nếu cô ta đi làm diễn viên, chắc hẳn cũng sẽ trở thành diễn viên chuyên nghiệp. Bà Liên lo lắng ngồi xuống ghế, cầm lấy tay cô. - Sao sắc mặt con kém vậy? Tay cũng lạnh ngắt thế này. Thủy thầm cười. Tất cả đương nghiên là để trình diễn cho bà xem rồi. Bà Liên thậm chí còn thay đổi xưng hô với cô ta, chứng tỏ bà đã hoàn toàn tin tưởng cô. - Chắc con vẫn chưa khỏi hẳn. Từ lần trước… Thủy nhắc lại chuyện cô suýt sảy thai, một lần nữa đay nghiến lại nỗi sợ và sự lo lắng của bà Liên. - Đừng nhắc đến con bé đó. Chuyện đó bác sẽ lo. Con không cần để ý tới những chuyện như vậy. - Ý bác là? - Cái thai không phải của Sơn. Thật là đồ lừa đảo vô liêm sỉ. – Bà Liên tức giận nói. – Con yên tâm, bác sẽ đuổi nó đi thật xa khỏi đây để nó không làm phiền đến con nữa. Thủy rầu rĩ, thở dài như thể bất ngờ lắm dù chính cô là người đã làm ra chuyện này. - Nhưng anh Sơn yêu cô ta. Kể cả có đuổi cô ta đi, con cũng chẳng thể bước vào trái tim anh ấy được nữa. Video đang HOT Thủy vừa nói, vừa liếc nhìn bà Liên. Vẻ mặt bà thoáng chút bối rối, rồi ngay lập tức lại trở nên cương quyết. Bà cầm lấy tay Thủy. - Bác sẽ đứng ra làm chủ cho con. Chúng ta chỉ cần đăng ký kết hôn, tổ chức một hôn lễ. Như vậy con có thể đường đường chính chính làm vợ nó. - Nhưng mà… – Thủy vẫn tỏ ra lấn cấn, không yên tâm. - Không nhưng gì nữa. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Ở cùng nhau một thời gian, con lại có con của nó, con còn sợ nó không quay lại với con sao? Thủy ngoài mặt thì gượng cười nhưng trong lòng thì đã sớm bay lên chín tầng mây. ADVERTISEMENT Sơn ôm chặt lấy Nhật, giữ cổ tay cô, vừa cúi đầu hôn xuống, vừa đẩy cô vào sát phía tường. *** Sau khi gọi điện cho Sơn, Nhật đã đến thẳng công ty để gặp anh. Sơn cảm thấy hơi bồn chồn và lo lắng. Trước vẻ nghiêm túc của cô, anh đoán là có chuyện gì đó không hay ho cho lắm. Anh biết là cô vẫn luôn không tin tưởng anh. Có thể là lần này cô lại có ý định bỏ đi. Nhật đứng trước cửa phòng làm viêc, trên tay cô là tập hồ sơ xét nghiệm. Sơn thầm thở dài. Chắc chắc là đã có chuyện gì đó xảy ra. Nhật bước đến gần anh. Cô để phiếu xét nghiệm lên bàn. - Đây là có ý gì? - Anh cứ xem đi đã. Sơn cầm phiếu xét nghiệm lên xem. Trái với phản ứng của Nhật, Sơn không hề có tí biến chuyển cảm xúc nào, không bàng hoàng cũng không ngạc nhiên. Anh chỉ cau mày, ngẩng lên nhìn cô. - Thì sao? Em muốn nói gì với anh? Sơn tỏ ra hơi bực bội vì có lẽ cô đã quên sạch những điều anh nói, rằng anh chẳng ngại nếu không phải con anh. Dù gì thì anh cũng sẽ yêu thương và không từ bỏ nó. - Em chỉ muốn nói là, anh không cần phải chịu trách nhiệm cho việc mà anh không làm. Sơn đứng bật dậy. - Em lại định chối bỏ điều gì? Em đừng quên, hôm đó chúng ta đã thật sự ngủ với nhau. - Nhưng không phải con anh. Sơn tức giận. Nói mãi mà sao cô vẫn không chịu hiểu vậy chứ? Anh quyết định dùng hành động của mình để chứng minh một lần nữa. Sơn ôm chặt lấy Nhật, giữ cổ tay cô, vừa cúi đầu hôn xuống, vừa đẩy cô vào sát phía tường. Nhật ngoảnh mặt né tránh, nhưng không thể né được. Đôi môi của Sơn gắt gao cắn lấy môi cô, vừa khiến cô đau đớn, vừa khiến cô cảm thấy chân thật. Cô thậm chí còn nghe thấy tiếng tập của trái tim anh trong lồng ngực. Mãi cho đến khi Nhật gần như nghẹt thở, Sơn mới buông cô ra. - Anh nhắc lại một lần nữa, anh muốn ở bên em, vì anh yêu em, không phải vì là con anh. Nhật bần thần, không trả lời được gì. - Tin anh. Cả hai cứ đứng như vậy. Sơn nhìn thẳng vào mắt cô, không cho cô một cơ hội nào trốn thoát. Nhật cuối cùng cũng phải đầu hàng. Cô gục đầu vào ngực anh. Sơn cảm thấy như cô vừa thử anh một bàn chứ chẳng phải có ý định rời đi. Có lẽ từ giờ cô sẽ không đòi bỏ chạy nữa. *** Thủy vừa ra khỏi quán cafe, mới đi đến góc khuất thì đã bị ai đó nắm tay, kéo lại. Thủy giật mình, chưa kịp hét lên thì đã bị một bàn tay bịt lấy miệng. - Là tôi! Giọng của Minh vang lên. Anh ta kéo cô vào một góc. Thủy vung tay, đẩy Minh ra. - Anh định làm gì? Minh nhíu mày, hằn học nói với cô. - Cô dừng lại đi. Hãy để mọi chuyện kết thúc đi. - Tại sao? Chuyện gì phải kết thúc cơ? Thủy cúi xuống nhìn bụng mình, rồi lắc đầu. - Tôi phải đấu tranh cho mình chứ. này, không phải con của Sơn. Nó là của anh đó. Anh nên biết điều mà im lặng đi. - Tôi biết là cô không hề có thai. Thủy cười khẩy. Xem ra anh ta cũng khá là thông minh. Nhưng đến nước này thì chẳng ai làm gì được cô nữa, cô không sợ. Thủy ngẩng mặt lên, nhếch mép, tỏ vẻ khinh bỉ. - Thì sao? Anh có bằng chứng gì không? Minh lấy ra một gói thuốc, giơ lên trước mặt cô. - Cái này, cô có thấy quen không? Thủy giật mình, mặt biến sắc. Sao anh ta có được nó? Tối đó cô đã vứt nó vào thùng rác rồi cơ mà! Sơn đưa tay lên miệng, suỵt một cái, ra dấu im lặng. Anh quỳ một chân xuống trước mặt cô. *** Sơn đưa Nhật đi ăn tối. Cả hai người không ai nói với ai câu nào, nhưng vẫn ngầm xác nhận mối quan hệ mới này. Người yêu? Người thương? Chẳng có tên gọi nào là chính xác cả. Cả hai biết rằng họ cần đối phương, và cần tình yêu của đối phương. Sơn nắm tay Nhật, cùng đi bộ trong khuôn viên của tòa nhà chung cư. Bàn tay ấm nóng của anh bao quanh tay cô, khiến cô cảm thấy an tâm. Lần đầu tiên sau bao nhiêu năm qua, cô nhận ra mình không cần phải gồng người lên nữa. Cô có thể thất bại nhiều lần trong chuyện tình cảm, nhưng không được phép mất đi niềm tin. Sơn đã dạy cho cô điều đó. - Mẹ của anh cũng biết rồi. Sơn hít sâu một hơi. Mặc dù vấn đề khá nan giải, nhưng không sao. Chuyện gì rồi cũng có cách giải quyết thôi. - Ừ. Anh sẽ giải thích với mẹ. - Anh đã nghĩ ra sẽ làm gì chưa? Thật sự, em không có cách nào… - Anh đã nói là hãy giao cho anh đi mà. Sơn dừng bước. Anh cầm hai tay của Nhật, kéo lên và đặt vào đó một nụ hôn nhẹ. Ánh nhìn của Sơn khiến cho Nhật hơi lạnh sống lưng. Dường như anh chuẩn bị làm gì đó, một việc sẽ khiến cô hạnh phúc đến đồng thời sẽ khiến cô không còn đường lui. - Anh… Sơn đưa tay lên miệng, suỵt một cái, ra dấu im lặng. Anh quỳ một chân xuống trước mặt cô. Ai cũng biết, đó là cầu hôn. Sơn lấy ra một chiếc hộp nhung đỏ từ trong túi quần. Sau rất nhiều lần bị Nhật từ chối, anh hiểu là vì cô không an tâm. Anh đã vắt có để nghĩ ra cách gì đó có thể giúp cô bớt lo lắng, và cầu hôn có lẽ là phương pháp nhanh nhất. Nhật xúc động đến mức chẳng thể nói được gì. Sơn mở cái hộp nhung ra, cầm chiếc nhẫn và nâng tay cô lên. - Em có đồng ý kết hôn với anh không? Lời nói đơn giản, nhưng lại khiến cho trái tim Nhật nhảy loạn lên. Cô không nói được gì, nước mắt trào ra, gật đầu. Khi Sơn sắp sửa lồng được nhẫn vào tay Nhật, thì ai đó đã xuất hiện, cướp lấy chiếc nhẫn trên tay họ. Cả hai sửng sốt khi thấy bà Liên đứng đó, vẻ mặt giận dữ vô cùng. Bà thẳng tay ném chiếc nhẫn ra xa. Theo Cưới đi rồi tính Phần 19 Nhật khẽ buông ra một tiếng thở dài. Ngay cả tiểu sử của cô, anh ta cũng biết chẳng sót một chữ. Có lẽ là vì Sơn, người đàn ông luôn muốn thấu hiểu cô từng tí một. Mấy ngày liền, Nhật chỉ có thể quanh quẩn ở nhà của Tống. Sơn thường xuyên tới để chăm sóc cho cô. Nhật không thể... Trong một buổi tiệc thác loạn cùng công ty, Nhật tham gia vào “trò chơi Thách Thức” của đám đồng nghiệp. Sáng hôm sau, Nhật tá hỏa khi phát hiện ra cô đã lên giường với chính giám đốc của mình. Cùng lúc đó, bạn trai cũ quay trở lại và quấy nhiễu cuộc đời yên ổn của cô, đồng thời khiến cô nhận ra mình vẫn còn chút tình cảm với hắn. Không muốn dây dưa với một kẻ phụ bạc và dối trá, Nhật diễn màn kịch yêu đương với chàng giám đốc nọ. Mọi chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát khi Nhật phát hiện ra mình có thai nhưng lại không biết ai là cha đứa bé. Cuộc sống bỗng trở nên rối như tơ vò, mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu? Đón đọc truyện dài kỳ Cưới đi rồi tính vào 19h00 ngày 09/03 tại mục Eva yêu. Một đám người bỗng dưng trở nên hoảng loạn. Tiếng kêu gào đau đớn của Thủy, tiếng trấn an và thét gọi bác sĩ của bà Liên, và cả sự im lặng đầy kinh hoảng của Nhật. Nhật không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Những câu hỏi loạn lên trong đầu cô. Nhật không tin rằng Thủy có thai. Với tất cả những gì cô ta đã làm với cô, thì mọi thứ xuất hiện trước mắt hiện tại đều có thể là giả. Kể cả cơn đau kia, và cả dòng máu đang chảy ra ướt đẫm chân váy của Thủy. Thủy vươn tay ra, với về hướng Nhật. Cô hoảng sợ lùi lại, bản năng của người mẹ khiến cô có ý thức bảo vệ bản thân và con của mình. - Giúp tôi. Thủy nấc lên trong đau đớn. Dù Nhật không tin cô ta, nhưng vẻ mặt đó khiến cô mềm lòng. Những thứ đang diễn ra trước mắt cô quá thật khiến cô không biết phải làm sao. Nhật cũng hướng tay về phía Thủy. Cô ta bấu chặt lấy tay của Nhật, móng tay cắm sâu vào da thịt cô đến mức sắp chảy máu đến nơi. Nhật nghiến răng và nhịn cơn đau của mình xuống. Cô rụt tay về nhưng không thể. - Buông ra. – Nhật khẽ kêu lên. Thủy nhìn cô, nhếch mép cười trong giây phút. Nhật bàng hoàng khi biết mình đã rơi vào bẫy của cô ta. Thủy đang muốn đổ lỗi cho cô, đồng thời ra vẻ đáng thương, trước mặt bà Liên. Người ta nói đúng, không cần biết ai đúng ai sai, chỉ cần cô ta khóc trước thì cô ta là người thắng cuộc. Nhật đã sai lầm, bất cẩn, và chậm chân. Đúng lúc này, các bác sĩ chạy tới. Cả Sơn, Minh và Tống cũng đến kịp thời. Thủy ngay lập tức buông tay Nhật ra. Nhật rụt tay về, ôm lấy mình và lùi về phía sau. - Đã xảy ra chuyện gì? Sơn sốt sắng hỏi. Anh lao đến bên cạnh Nhật, vòng tay ôm lấy cô. Điều này càng khiến cho bà Liên ngứa mắt. Người yêu con thì con không yêu, lại đi theo cái con hồ ly tinh này à? Con có biết nó vừa làm gì không? Nó sợ con bé sẽ chiếm chỗ của nó, nên đẩy con bé ngã… - Đừng, bác! – Thủy kêu lên, ngắt lời bà Liên. - Để yên cho bác nói! Mẹ nói cho con biết, con bé mà có mệnh hệ gì, thì con có dùng cả đời hối hận cũng không đủ. Thủy im lặng. Tất cả đều đang đi đúng hướng của cô ta. Các bác sĩ đưa Thủy đi, bà Liên đi theo họ. Nhật, Sơn và mọi người nhìn theo họ. Nhật mệt mỏi dựa vào Sơn. - Em sao vậy? - Không có gì. Em có thể ngủ được không? Sơn gật đầu. Anh bế cô lên, đưa cô ra xe. Cô ngủ thiếp đi trong lòng anh. Sơn đưa cô về thẳng nhà mình chứ không để cô ở nhà của Tống nữa. Anh cần chứng minh cho bà Liên biết anh yêu ai, ai mới là người anh cần. Cuối cùng Nhật cũng tỉnh lại. Cô nằm im lặng một lúc lâu, rồi nghiêng người sang bên Sơn, ngước lên nhìn anh. Nhật ngủ mê mệt mất hơn nửa ngày. Cô lại một lần nữa bị dọa sảy thai. Khi Sơn đưa cô về đến nhà, anh gọi mà cô không tỉnh lại. Sơn hốt hoảng gọi cho bác sĩ riêng của mình đến tận nhà để chăm sóc cô. Cũng may là đứa bé không có vấn đề gì. Nếu nói là không hận Thủy, thì đấy là nói dối. Dù anh cũng cảm thấy mình có lỗi khi trở thành nguyên nhân gây ra đau thương cho cô ta, nhưng anh cũng không muốn vì thế mà thương hại cô ta, và ở bên cạnh người mình không yêu. Người anh yêu đang ở đây, nằm trên giường, im lìm và mệt mỏi với cái trán nóng sốt hầm hập và bàn tay lạnh buốt. Sơn ngồi cạnh cô, chờ đợi. Anh có vài chuyện muốn hỏi cô. Cuối cùng Nhật cũng tỉnh lại. Cô nằm im lặng một lúc lâu, rồi nghiêng người sang bên Sơn, ngước lên nhìn anh. - Nghe nói, em cũng thích anh? Sơn thì thào. - Ai bảo anh thế? Nhật mím môi. Cô đã định thừa nhận chuyện này. Nhưng tình huống hiện tại không cho phép. Cô không muốn xác nhận một chuyện gì đấy không chắc chắn. Sơn nghe thấy Nhật nói như vậy thì cũng không hỏi nữa. Nhật không phải người vô lý, làm chuyện gì cũng cần có lý do. Anh đã cố gắng hết sức để chứng minh cho cô thấy bản thân minh. Việc của anh hiện tại là chờ đợi sự chấp nhận của cô. - Ừ, anh không hỏi em nữa. Sơn đưa tay sang, vuốt tóc cô. - Em không biết là, có phải em không có duyên với đứa bé hay không. Năm lần bảy lượt đều là em suýt làm mất nó. - Đừng nghĩ bậy. Đó không phải là tại em. Nhật thở dài, cố gắng không để mình khóc. - Em không muốn mất con. Dù nó là con ai thì em cũng muốn được sinh và nuôi dưỡng nó. Sơn đặt tay lên bụng cô. - Giao cho anh. Anh sẽ làm tất cả để bảo vệ hai mẹ con em. Anh nhắc lại lời hứa lần trước. Anh vẫn cảm thấy Nhật chẳng hề tin mình. Nhưng hiện tại, cô buộc phải dựa vào anh. Cô gần như đã mất phương hướng. Vậy thì anh sẽ là người dẫn dắt cô thoát khỏi đám sương mù này. Sơn luôn có niềm tin, rằng chỉ cần mọi chuyện qua đi thì Nhật sẽ ở lại bên anh. *** Nhật lại ngủ. Dường như phụ nữ mang thai đều như vậy. Sơn ra phòng khách ngồi để trả lại sự yên tĩnh cho cô. Anh thấy bà Liên đã ngồi ở bên ngoài. Sơn nhanh tay khóa cửa phòng lại, cố tình để tiếng “cạch” vang lên thật to để bà Liên nghe thấy. Đó là sự bảo vệ của anh dành cho Nhật. - Con đến đây, nói chuyện với mẹ. Bà Liên lặng lẽ ra lệnh. Sơn cũng không phản kháng. - Con định làm sao với chuyện này. Thủy đang mang thai con của con. May là vừa rồi không bị làm sao. Sơn nhướng mày. Con của anh ư? Để xem cô ta diễn được đến đâu. Tống đã ở lại và canh chừng cô ta. Tầm khoảng một, hai tháng nữa, bụng cô ta mà không to lên, thì chỉ có thể chứng minh một điều, rằng cô ta là kẻ dối trá. Chính Minh đã nói với anh như vậy. - Con chưa từng ngủ với cô ta. Bà Liên vung tay lên tát vào mặt con trai mình. Dù bà cũng cảm thấy xót xa, nhưng điều đó không tệ bằng việc bà thấy con trai mình là thằng hư đốn. Và bà phải dạy dỗ lại anh. - Con lại còn nói dối ư? Bà Liên quẳng lên bàn vài tấm ảnh. - Con có biết mẹ đã vất vả thế nào để bịt miệng mấy tay nhà báo đó không? Sơn cầm mấy tấm ảnh lên. Trên đó là hình ảnh của anh và Thủy, những tấm hình từ rất lâu rồi, có lẽ là từ lúc cả hai mới yêu nhau. Sơn bật cười. Thì ra là anh đã dùng từ không đúng. Sơn nhún vai. Đã diễn thì diễn cho trót vậy. - Nhưng Nhật cũng mang thai. Con của con. Và con yêu cô ấy. - Chắc gì đã là con của con? - Vậy cứ chờ xem, kết quả xét nghiệm không phải là bằng chứng hay sao? Từ giờ đến lúc đó, Nhật sẽ ở đây. Bà Liên ngậm bồ hòn làm ngọt. Sơn nói cũng có lý, bà không thể nói lại được anh. Vì vậy Nhật quang minh chính đại dọn qua nhà Sơn. *** Thủy nằm viện một ngày liền lập tức xin về. Cho đến giờ phút này, chẳng ai biết cái thai của cô ta là thật hay giả. Thủy bước ra khỏi phòng khám. Tống vẫn luôn dõi theo cô ta bất kể mọi lúc mọi nơi. Anh chẳng phát hiện ra điều gì bất thường ở cô ta cả. Nhưng cái vẻ ung dung của cô ta khiến anh không yên tâm chút nào. Thủy cầm theo một tập hồ sơ, rời khỏi bệnh viện. Nhật run rẩy với lấy tờ phiếu xét nghiệm. Trên đó đề tên cô, tên của Sơn, tên của Minh. Và ở dưới là kết quả chẩn đoán. *** Nhật ngồi trong phòng ngủ của Sơn. Cô không dám đi ra ngoài, cũng không dám đối mặt với bà Liên. Mấy ngày này, thi thoảng bà Liên vào viện thăm Thủy, còn lại phần lớn thời gian thì bà ở nhà. Nhật đang đợi chờ một tin tức có lợi cho cô. Nói như vậy cũng không hẳn là đúng. Nhưng chỉ cần đứa bé được xác nhận là con của Sơn, thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn nhiều. Có tiếng chuông cửa vang lên. Nhật lập tức muốn chạy ra ngoài, thế nhưng cô lại không dám. Bà Liên có thể đang ở ngoài kia. Có lẽ cô nên chờ một chút. Tiếng chuông cửa lại vang lên mấy lần. Cô khá yên tâm là bà Liên không có nhà. Nhật xuống khỏi giường, xỏ chân vào dép đi trong nhà và chuẩn bị đi ra khỏi phòng. Cái áo len mà cô mặc bất ngờ bị móc vào thành giường. Nhật có cảm giác không ổn. Cô cuống lên và giằng cái móc áo ra. Càng cuống thì mọi thứ càng rồi. Cô giật phăng cái áo khiến nó đứt mất một mảng nhỏ. Nhật vội vã đi ra ngoài. Bà Liên đang ngồi trên ghế sô pha, nhíu mày xem một tờ giấy gì đó. Nhật điếng người khi nhận ra đó là phiểu xét nghiệm, cùng với một tờ phim chụp siêu âm. - Cô xem đi. Xem xong rồi thì liệu mà làm. Hãy làm điều gì mà cô cảm thấy tốt nhất. Bà Liên không nói gì nữa, ném tập hồ sơ xuống bàn và xách túi, đi thẳng ra khỏi nhà. Nhật run rẩy với lấy tờ phiếu xét nghiệm. Trên đó đề tên cô, tên của Sơn, tên của Minh. Và ở dưới là kết quả chẩn đoán. Đứa bé không cùng huyết thống với Sơn, 99% là con của Minh. Nhật sững người, hai bàn tay siết chặt tờ giấy. Chuyện mà cô không mong chờ nhất cuối cùng cũng đến. Rốt cuộc Thủy đang có âm mưu gì? Tại sao cả Sơn, Tống và Minh lại chỉ âm thầm theo dõi cô ta mà không hề có hành động ngăn cản? Đứa bé trong bụng Nhật lại không phải là của Sơn mà là của Minh. Bà Liên đã tỏ thái độ rõ ràng với cô. Nhật sẽ phải làm gì đây? Đón đọc truyện dài kỳ Cưới đi rồi tính vào 19h00 ngày 29/03 tại mục Eva yêu. Nhật khẽ buông ra một tiếng thở dài. Ngay cả tiểu sử của cô, anh ta cũng biết chẳng sót một chữ. Có lẽ là vì Sơn, người đàn ông luôn muốn thấu hiểu cô...

cưới đi rồi tính phần 20