cụ bà chết đi sống lại kể chuyện âm phủ

Hoàng Tiểu Đào nói: "Cậu có thể chú ý thời điểm mà kể chuyện được hay ko!". Vương Đại Lực nhìn qua bọn La Vi Vi, vẫn cười hề hề nói: "Được, được, lần sau xin rút kinh nghiệm!". Công tác chuẩn bị đến giờ mới xong, lần này tôi phải dùng đến bản thăng Hoài ảo mà Diễn Đàn được tác giả cho phép đăng lại dưới đây là một đại diện xứng đáng cho tính đa dạng của những mẩu chuyện trong Gửi những ngày đi qua. Xin mời bạn. Khởi đầu là một không gian hoàn toàn trắng. Trắng tuyệt đối. Trắng tinh nguyên. Trắng lòa. Tối đó, vào gần 2 giờ sáng, bà cụ em mang áo quần của cả nhà ra máy nước công cộng ngồi giặt. Chẳng may, cảnh sát đi tuần, thấy bà cụ lom khóm đang giặt đồ, bèn bắt bà cụ lên xe chở về bót cảnh sát giam giữ vì tội không tuân hành lệnh giới nghiêm. - Bà tưởng đó là chuyện trẻ con đấy hẳn? Tôi với bà, như thế, dễ là chuyện đùa! Ai dám bảo bà đã buộc tội tôi, là làm hại một cuộc dodòi danh tiết của bà! Ai bảo bà bắt tôi cứu chữa! - Mặc kệ! Tôi không lôi thôi! Cách đây mấy chục năm về trước cụ đã trải qua một cơn bạo bệnh để rồi chết đi. Nhưng không ngờ, trong lúc mọi người đang nhốn nháo lo thủ tục đưa tang, thì cụ bỗng dưng chết đi sống lại trước sự kinh ngạc của người thân, bạn bè. Để rồi cũng từ đó, cụ như trở thành một người hoàn toàn khác. mimpi ketemu orang tua yang sudah meninggal togel 4d. Có người thấy thân nhân động viên đừng bỏ cuộc, có người lại mắc kẹt ở một khu vườn. Đó là câu chuyện kể của những người chết đi sống lại. Cái chết là một trong những bí ẩn lớn nhất nhân loại chưa thể giải mã, bất chấp sự phát triển của khoa học công nghệ. Đến nay, người ta chỉ đưa ra một số giả thuyết như trước khi qua đời chúng ta sẽ nhìn thấy ánh sáng trắng hoặc cuộc đời chạy qua như một thước phim. Để hiểu hơn về chủ đề này, diễn đàn Reddit thu thập trải nghiệm của những bệnh nhân từng chết lâm sàng và dưới đây là năm lời chia sẻ khác nhau. Giống như đọc một quyển sách Năm năm trước, trong ca phẫu thuật, một người có nick là monitormonkey chảy máu quá nhiều dẫn đến chết lâm sàng vài phút. “Tôi tỉnh dậy, cảm giác đang ở ngoài không gian nhưng không có sao trời hay ánh sáng gì cả. Tôi cũng chẳng trôi đi mà ở yên đó”, người đàn ông mô tả. Monitormonkey cho biết mình không nóng, lạnh, đói hay mệt mỏi mà chỉ thấy bình yên. Cuộc sống của anh chạy qua trước mắt như một cuốn sách đang lật dở chứ không phải thước phim. Tỉnh dậy, monitormonkey thừa nhận vẫn sợ chết nhưng không còn lo lắng về những gì xảy ra sau đó nữa. Chuyến viếng thăm của người thân Người có nick Schneidah7 bị tông xe ở vận tốc 80 km/h. Trước khi rơi vào tình trạng chết lâm sàng, anh nghe tiếng ai đó quen thân động viên mình đừng bỏ cuộc. “Người đó hét Tỉnh dậy đi’ rồi đập đập vào mũ bảo hiểm tôi đang đội”, chàng trai kể. Mở mắt, Schneidah7 thấy người anh đã qua đời nhiều năm trước ngồi bên cạnh “Anh ấy nhìn đồng hồ, nói họ sẽ tới ngay thôi’ rồi đi mất”. Một khu vườn Tài khoản IDiedForABit từng bị dị ứng nghiêm trọng đến mức tim ngừng đập sáu phút. Anh thấy bản thân bị “hút qua mặt nước” rồi đứng trước một khu vườn toàn bụi và cỏ dại. “Có một sân chơi với vòng xoay ở giữa cùng hai đứa trẻ, một trai và một gái đang nô đùa”, IDiedForABit nhớ lại. “Tôi cảm giác mình có thể lựa chọn đi hay ở nhưng mỗi lần định quay đầu đều bị một thế lực vô hình nào đó giữ chân. Đến lúc quyết tâm không thể bỏ rơi mẹ, tôi mới nhập về cơ thể mình”. Ngủ nướng Từ thời niên thiếu, TheDeadManWalks đã trải qua nhiều tháng hóa trị vì mũi chảy máu không kiểm soát. Do nhiễm khuẩn huyết, tình trạng của anh nhanh chóng xấu đi rồi chết lâm sàng. Nhớ lại trải nghiệm ở thế giới bên kia, TheDeadManWalks tâm sự “Nơi đó rất bình yên. Tôi cảm giác mình đang ngủ nướng, hẹn đi hẹn lại chuông báo thức rồi bất chợt nhớ ra còn việc phải làm”. Chẳng có gì Gặp tai nạn ôtô, trái tim Rullknuf ngừng hoạt động. Trong hai phút chết lâm sàng trước khi được bạn cấp cứu, anh chỉ thấy màn đêm. “Không mơ mộng, không ảo ảnh, chẳng có gì cả”, chàng trai nói. Tôi là cây viết tự do, viết về các lĩnh vực giáo dục, sức khỏe và công nghệ, khoa học. Cách đây mấy chục năm về trước cụ đã trải qua một cơn bạo bệnh để rồi chết đi. Nhưng không ngờ, trong lúc mọi người đang nhốn nháo lo thủ tục đưa tang, thì cụ bỗng dưng tỉnh dậy trước sự kinh ngạc của người thân, bạn bè. Để rồi cũng từ đó, cụ như trở thành một người hoàn toàn khác. Bà Trần Thị Sương trước căn nhà của mình ở ấp Trường Lưu. Chết sau cơn bạo bệnh Người mà chúng tôi nói tới đây là cụ bà Trần Thị Sương, sinh năm 1924, quê gốc tại Hội An, Sa Đéc. Nhưng năm 1954, do gia đình bị giặc Pháp truy lùng gắt gao nên đã trốn lên Tây Ninh và sống từ đó đến nay. Ngày 2/7, vào khoảng 8 giờ tối, đột nhiên trong người cảm thấy khó chịu, bà vội vào giường nằm, bổng thấy chân tay lạnh dần. Bà cố gắng gọi người nhà nhưng hình như không ai nghe thấy tiếng kêu cứu của bà. Lúc đó bà có cảm tưởng máu trong người đặc lại, tim đập loạn, hơi thở nặng nhọc, đầu tê dần, lưỡi cứng lại không còn cử động được nữa. Trong lúc đau đớn, hấp hối ấy, bà bỗng thấy một vầng sáng tròn đường kính khoảng 2 thước hiện ra trên đầu như chong chóng, có một sợi dây nhỏ màu xám, nối liền vầng sáng đến đỉnh đầu bà, vầng sáng càng quay nhanh, bà càng mệt, hơi thở gần như đứt đoạn, rồi vầng sáng và sợi dây bỗng biến mất. Lúc ấy, bà thấy tự nhiên khỏe lại, liền đứng dậy nhẹ nhàng, ngó thấy xác mình đang nằm bất động. Bấy giờ, bà mới biết mình là một chơn linh đã xuất khỏi xác. Bà Sương tiếp tục câu chuyện “Lúc này, tôi định đi ra đằng trước liền thấy mình đi xuyên qua vách nhà, thấy người nhà tôi đang nằm ở đi văng. Tôi đến trước bàn thờ Đức chí tôn bỗng thấy có hai đấng thiêng liêng hào quang lấp lánh hiện ra, một ông mặc đạo phục màu xanh, một ông mặc đạo phục màu trắng cầm cây phướn dài, đứng ở sau lưng tôi, lạ một điều là hai đấng thiêng liêng ấy nghĩ gì tôi hiểu ngay tức khắc, chứ không phải nói ra”. Dù thời gian đã trôi xa mấy chục năm, bà Sương vẫn nhớ, lúc linh hồn bà xuất ra khỏi xác “Tôi nhìn thấu qua tường nhà thấy chung quanh một màu u tối, vô số chơn hồn bị đọa qua lại, than khóc rên la nghe thảm não. Tôi cảm thấy tất cả đều là huyết nhục của mình, nên rất đau buồn vì nỗi thống khổ của họ. Lúc này, theo lời dạy của đấng thiêng liêng, chơn linh của tôi bay bổng lên cao. Ông cầm phướn giảng giải cho tôi biết Đây là cảnh thiên thai trên cõi trần một bực”. Lúc này, bà thấy ở đây khắp nơi nhà cửa, cây cối, y phục con người...mọi vật giống như cõi trần. Tuy nhiên người ở đây cốt cách phong lưu đẹp đẽ, có người già râu dài, nhưng trong sắc diện vẫn còn trẻ, mọi sinh hoạt ở đây đều có vẻ an nhàn và không có tiếng động. Rồi bà gặp Thượng đế. ông nói “Công quả con chưa đủ, chưa ở lại được, phải trở lại lập công, sẽ có thần thánh giúp”. Bà Sương kể lại chuyện mình chết đi sống lại với PV Thế là ngay lập tức, có một luồng sáng từ Thượng đế bay xẹt xuống ngang đầu khiến bà Sương cảm thấy nhẹ nhàng, thông thái hắn. Tiếp đó, như có ai ở đằng sau xô bà, khiến linh hồn bà trở về với thân xác mình và tỉnh dậy sau một đêm chết đi. Trong ký ức của mình, bà nhớ, lúc ngồi dậy, thấy khung cảnh xung quanh nhốn nháo, tiếng khóc, tiếng nói inh ỏi. Thế rồi biết bà tỉnh dậy, ai ai cũng xúm lại xem. Bỗng dưng tỉnh dậy và sống khác trước Những cụ già trong ấp Trường Lưu cho biết, nếu khoảng 2 giờ đồng hồ nữa mà bà Sương không tỉnh dậy thì mọi người sẽ làm công tác khâm liệm tử thi để đưa bà nhập quan. Nhưng thật không ngờ mắt bà Sương nhấp nháy, mở dần, rồi từ từ ngồi dậy, khiến ai ai cũng tròn mắt kinh ngạc. Cũng từ đây, con người bà Sương như biến thành một người hoàn toàn khác. Trước khi chưa chết, bà không ăn chay, không tin có linh hồn, Thượng đế, nhưng kể từ khi sống lại, mỗi ngày bà đều ăn chay. Bà nói “Sẵn có bàn thờ Thượng đế của ông bà ở đó, tỉnh dậy mỗi ngày tôi thắp hương thờ bốn bận, sáng trưa, chiều tối. Trước khi chưa chết, mặc dù có đó nhưng chẳng mấy khi tôi thắp hương”. Từ đó bà quyết sống một đời sống có tâm linh, tín ngưỡng, sẵn sàng làm điều thiện. Bà Sương nghĩ, làm như thế sẽ cung cấp cho mọi người kiến thức, lòng tin vào đạo, giúp họ sống tốt hơn với cha mẹ, ông bà...Đó mới là sự giúp đỡ lâu dài, bền vững. Hiện tượng chưa thể lý giải Bác sỹ Ngọc Phượng, đồng thời là trưởng ấp Trường Lưu xã Trường Hòa, huyện Hòa Thành, Tây Ninh chia sẻ “Hiện tượng của cụ Sương là một hiện tượng lạ lùng trong ấp mà đến nay vẫn chưa ai lý giải được. Đến nay vẫn còn nhiều người tò mò tìm đến cụ để hỏi chuyện. Trước đây, khi cụ còn khỏe, còn đi lại được, thỉnh thoảng cụ đi giỗ, tết, là mọi người lại xúm lại bảo cụ kể lại câu chuyện chết đi sống lại của mình cho mọi người nghe. Trong ấp, cụ là người được lòng bà con bởi những việc thiện mà cụ đã làm để giúp đỡ mọi người”. Kỳ Văn Đường link Mấy ngày nay, dư luận rộ lên tin cụ bà ở Cà Mau đã “chết đi sống lại” sau khi được con trai đưa vào viện cấp cứu. Nhiều người hiếu kỳ đã đến xem thực hư và cho bà tiền. TIN BÀI KHÁC Tin đồn bà Danh Thị Hai ở ấp 7, xã Tân Lộc Thới Bình, Cà Mau qua đời 24 giờ tại bệnh viện bỗng dưng sống lại đang gây sự hoang mang, hiếu kỳ cho người dân Cà Mau. Nhiều người tìm đến nơi bà cụ điều trị để xem, thậm chí xin số đề. Điều này đã làm náo loạn Bệnh viện Đa khoa Cà Mau trong mấy ngày gần đây. Bà Hai và con trai Thạch Hưởng ở Bệnh viện Đa khoa Cà Mau. Ảnh NLĐ Bác sĩ Trương Hớn Dân, Trưởng khoa Nội tiết niệu, Bệnh viện Đa khoa Cà Mau cho biết trên Tiền phong Chuyện bệnh nhân Hai “chết đi sống lại” chỉ là tin đồn thất thiệt, bịa đặt. Anh Thạch Hưởng con trai bà Hai chính là người tung tin thất thiệt này. Khi được hỏi căn cứ vào đâu mà anh Hưởng lại nói mẹ mình “chết đi sống lại”, anh Hưởng chỉ ậm ừ và nói là có người nói vậy nên anh chỉ nói theo. Theo sổ bệnh án, bà Hai nhập viện hôm 21/10, chuyển đến Khoa Săn sóc đặc biệt vào lúc 17 giờ ngày 6/11 và ngày 10/11 chuyển trở lại Khoa Nội tiết niệu để điều trị cho đến nay. Trước đó, ngày 16/11 báo Người lao động đăng tải lời kể của anh Thạch Hưởng Khoảng một tháng trước, mẹ anh đã tử vong. Sau đó, bà Hai được đưa xuống nhà xác nhưng đến 18 giờ hôm sau, bà bỗng dưng sống lại và bước về khoa cấp cứu. Anh Hưởng hoảng sợ đến độ không dám chạm vào người mẹ. Báo này còn phỏng vấn nhiều thân nhân người bệnh nằm cùng phòng với bà Hai và đều khẳng định chuyện “chết đi sống lại” là có thật. Nhiều người còn nói, bà Hai sau khi sống lại đã "kể chuyện đi xuống âm phủ" như thế nào; bà "đổi tính, quay sang thích con gái đẹp" ra sao.... Có người còn khẳng định sau khi sống lại, bà Hai đến gõ cửa phòng trực làm các y - bác sĩ, người nhà bệnh nhân hoảng hốt, bỏ chạy tán loạn! Bác sĩ Lưu Anh Tài, Giám đốc Bệnh viện đa khoa Cà Mau khẳng định trên Dân Trí, không thể có chuyện bệnh nhân chết, đưa xuống nhà xác 24 giờ rồi sống lại và tiếp tục điều trị bệnh bình thường như tin đồn thổi. Đó là những đồn thổi vô căn cứ và kém hiểu biết. Bản thân bệnh nhân Nguyễn Ánh Tuyết và bệnh nhân Tăng Thị Kiều cùng điều trị bệnh đái tháo đường tại Khoa Nội tiết niệu Bệnh viện Đa khoa Cà Mau với bà Hai khẳng định không thấy bà Hai “chết đi sống lại”. Tuy nhiên, cả hai bệnh nhân này đều khẳng định bà Hai bệnh nặng, có lúc lơ mơ, có lúc đi lại bình thường. Được biết, sau khi có tin đồn bà Hai “chết đi sống lại” nhiều người hiếu kỳ đến xem thực hư ra sao. Biết hoàn cảnh hai mẹ con bà Hai nghèo khổ hai mẹ con bà Hai đang ở ngôi nhà trong chương trình 134 nên nhiều người đã cho tiền. Mẫn Chi tổng hợp Cụ ngưng thở trong vòng bảy ngày rồi bỗng nhiên tỉnh lại. Sau sự cố đó, cuộc đời của bà có quá nhiều điều đổi thay và kỳ lạ. Cụ Tưởng luôn giữ cho mình giấc ngủ trưa mỗi ngày Khi trở về tỉnh Bến Tre, chúng tôi thực sự bất ngờ câu chuyện về cụ già Phạm Thị Tưởng, ở ấp 1, xã Hưng Nhượng, huyện Giồng Trôm, tỉnh Bến Tre, đã 99 tuổi có mái tóc dài 3,5 m lại từng ngưng thở suốt 7 ngày, rồi sau đó đột nhiên sống lại. Mặc dù đã 99 tuổi, nhưng cụ Tưởng vẫn khỏe mạnh, đi lại không cần dùng đến gậy. Nhắc đến những chuyện trong quá khứ, cụ vẫn còn nhớ rất rõ. Năm 9 tuổi, trong một lần nằm ngủ, cụ Tưởng mơ thấy có người bảo một thời gian ngắn nữa, bà sẽ phải “lên trời”. Người trong giấc mơ bảo, nếu cụ vẫn có “căn” với cuộc sống thì sẽ trở về, nếu không thì sẽ ra đi mãi mãi Sau đêm mơ đó khoảng chừng mười ngày, trong khi sức khỏe đang bình thường, vẫn chơi đùa với lũ bạn hàng xóm, bỗng nhiên sức khỏe của cô bé Tưởng trở nên yếu ớt. Bởi bị ám ảnh bởi giấc mơ và cho rằng đó chính là điềm báo, cô bé bảo với cha mẹ “Con lên trời’ đây. Nếu bảy ngày sau, con không trở về thì hãy làm ma chay”. Chỉ mới nói dứt lời, cô bé Tưởng tắt thở. Mặc dù đã 99 tuổi nhưng cụ Tưởng vẫn đi lại một cách bình thường Mặc dù đã 99 tuổi nhưng cụ Tưởng vẫn đi lại một cách bình thường Khi đó, cả gia đình cụ rất đau buồn, dù không dám tin lời của con đã nói trước khi chết, nhưng mọi người trong gia đình vẫn nuôi hy vọng mong manh con mình sẽ sống lại nên không làm ma chay. Hồi đó, cha mẹ cô bé Tưởng đi khắp các chùa chiền để khấn cầu con mình có thể trở về. Bảy ngày trôi qua, thấy cô bé Tưởng bắt đầu cử động một cách yếu ớt, mắt dần dần hé mở. Mọi người lúc này vui mừng khôn xiết, cố gắng đút từng thìa cháo cô bé ăn. Cụ Tưởng chuẩn bị thắp nhang ở miếu của mình Cụ Tưởng chia sẻ, mình không hề biết gì trong bảy ngày ngưng thở. Trí nhớ của cụ trong suốt bảy ngày đó chỉ là một khoảng trống không có bất kỳ hình ảnh nào còn lưu lại. Sau lần chết hụt đó, cô bé Tưởng không thể ăn bất kỳ thứ gì liên quan đến động vật, thức ăn chủ yếu đến nay của cụ là thực vật. “Tui không thể nào ăn sướng được. Cứ mỗi lần ăn thịt là lại nôn thốc nôn tháo”, cụ rành rõ chia sẻ. Về già, bên cạnh ăn hoa quả, cụ còn có thể ăn sống mì tôm chay chay. Cụ không hề cảm thấy cuộc đời của mình là kham khổ. Một điều kỳ lạ là từ sau khi chuyện ngưng thở bảy ngày rồi sống lại, ngoài việc không ăn được thức ăn động vật, thì hễ ai động đến mái tóc hay mái tóc chạm vào nước là đầu của cụ lại bị đau. Ban đầu, vẫn chưa biết chuyện này, cha mẹ cụ vẫn cho con tắm rửa một cách bình thường. Tuy nhiên, sau mỗi lần tắm, họ lại thấy con ốm nặng, phải chừng mười ngày sau mới khỏi. Sau nhiều lần như vậy, cha mẹ mới phát hiện những cơn ốm “thập tử nhất sinh” của con là do động đến nước. Cũng từ đó, bé Tưởng “cạch” nước. Cụ Tưởng lau nước mắt khi nhớ lại những chuyện đã qua Trên cơ thể cụ Tưởng, chỉ có hai tay và hai chân là có thể tiếp xúc với nước, còn những bộ phận khác thì không. Đã gần 90 năm trôi qua, cụ không hề tắm gội. Hàng ngày, cụ chỉ dùng khăn lau cơ thể và thay áo quần rồi giặt. Nhưng cơ thể của cụ vẫn không hề bị “bốc mùi”. Cũng chừng đó năm, mái tóc của cụ Tưởng cũng không được cắt. Sau khi hồi sinh, mỗi khi cắt tóc là cụ đau đầu đến mức không chịu đựng nổi. Đến năm mười tuổi, mái tóc của cụ bỗng nhiên bết dính lại với nhau. Không được tắm gội, cắt tỉa, nên đến nay, mái tóc ấy đã dài 3,5 m. Để mái tóc không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của mình, cụ Tưởng may một túi màu nâu để đựng tóc rồi quấn xung quanh cổ của mình. Chúng tôi ngỏ ý muốn tận mắt chứng kiến mái tóc kì lạ thì cụ từ chối và cho rằng “Đã mấy chục năm rồi không ai có thể nhìn thấy mái tóc của tui. Đến những người bà con cũng không được”. Theo lời cụ, mặc dù sắp bước sang tuổi 100 nhưng mái tóc của cụ chỉ có một vài sợi bạc, còn lại có màu nâu hạt dẻ. Khi hỏi về bí quyết sống trường thọ mà vẫn khỏe mạnh, cụ từ tốn chia sẻ “Tui không có bất kỳ bí quyết gì. Có lẽ do tui không ăn thức ăn động vật mà chỉ ăn thức ăn thực vật và thường xuyên đi lại, nên mới có sức khỏe như thế này. Không chỉ thế, tui vẫn thường đọc kinh Phật để ngẫm về cuộc sống”. Theo ông Phạm Văn Lâm người cháu gọi cụ Tưởng bằng cô ruột, 62 tuổi cho biết, cụ Tưởng luôn bảo cháu chắt trong gia đình phải thường xuyên đọc kinh Phật. Điều cụ dạy con cái không có gì cao xa mà chỉ bảo cuộc đời chỉ có một chữ không. Cứ lấy chữ “không” trong kinh phật mà sống. Bởi con người đến với cuộc đời từ một con số không và khi trở về cát bụi cũng chỉ là một con số không. Do đó, không nên chạy theo danh lợi hay để lòng mọi chuyện, không suy nghĩ quá nhiều để khiến tâm não không được yên bình. Đến nay, cả gia đình cụ đều theo đạo Phật. Mặc dù không lên chùa để tu, nhưng cháu chắt cụ luôn tâm niệm nghe theo lời dạy của cụ để sống tốt với mọi người. Như ông Tâm, thường xuyên ăn chay tịnh, đọc sách Phật… mặc dù đã bước sang tuổi lục tuần nhưng nhìn cứ ngỡ chưa tới năm mươi. Không chỉ thế, cụ Tưởng rất vui khi kể về khoảng thời gian mình vẫn còn trẻ. Lúc bước vào độ tuổi trăng tròn, cụ phải quấn mái tóc lên cổ ra đồng để giúp bố mẹ cấy, cắt lúa. Với tính nết hiền lành lại xinh đẹp nên cụ có khá nhiều người thanh niên chọc ghẹo và tán tỉnh. Chính cụ cũng không thể nào hiểu được tại sao mỗi lần bị những người thanh niên này chọc ghẹo về chuyện trai gái thì đầu cụ rất đau. Những điều này chỉ kết thúc khi cụ quyết định lên chùa đi tu. Được biết, trước đây, cụ tu ở chùa Phước Huệ. Cách đây hai năm, do nhận thấy mình đã già nên cụ xin trụ trì được trở về gia đình để thờ phụng Phật. Khi cụ trở về, các phật tử yêu mến, góp tiền và đã xây cho cụ một ngôi miếu khang trang trong mảnh đất của chính gia đình để cụ tụng kinh. Chính vì vậy, người dân ở địa phương gọi cụ với một cái tên thân thương là cụ Tư Miễu. Mặc dù xin trụ trì chùa Huệ Phước được về gia đình để cháu chắt của mình chăm sóc, nhưng cụ luôn muốn tự làm tất cả mọi chuyện. Đồng thời, do sức vẫn còn khỏe mạnh nên việc vệ sinh thân thể, cụ vẫn có thể tự làm không cần sự giúp đỡ của người thân. Không chỉ thế, việc cơm nước, thờ phụng, hương khói, cúng bái trong ngôi miếu của mình, cụ đều tự lo cho mình. “Tui không muốn phụ thuộc vào mọi người. Dù già, nhưng vẫn còn chút sức lực nên tui vẫn tự làm việc. Tui chỉ chấp nhận ngồi không khi không thể nhúc nhích. Các cháu có việc của các cháu, tui có việc của tui”, cụ hóm hỉnh, cười tươi tâm sự. Cụ Tưởng chia sẻ, mình từng được đi rất nhiều nơi như Hà Nội, Huế, Tây Ninh… Mỗi chuyến đi với cụ là cả một niềm vui. Cụ có thể kể hết những nơi mình đã đi qua, những kỉ niệm có được trong chuyến đi đó. Tuy nhiên, nơi cụ thích đến nhất là Hà Nội vì ở đó là thủ đô của đất nước. Mỗi lần cụ ra Hà Nội, nơi cụ đến sớm nhất là lăng Hồ Chủ Tịch. Bên cạnh đó, cụ có thể kể chi tiết từng lăng tẩm ở Huế như thế nào… Cụ Tưởng men theo con đường nhỏ ra đường lớn tiễn chúng tôi trở về thành phố Cụ Tưởng cho biết mình rất thì rất thích đi leo núi. Cách đây hai năm, tức 97 tuổi, cụ đã cùng cháu của mình tự leo lên núi ở Tây Ninh để lên thăm chùa Bà. Trong lần đi này, các cháu sợ cụ đã già nên khẩn khoản xin được cõng, nhưng cụ vẫn một mực không đồng ý, leo một mình và cuối cùng lên được đỉnh. Chúng tôi chia tay cụ Tưởng sau một khoảng thời gian nói chuyện. Cụ tiễn chúng tôi ra đến đường đi rồi cầm tay nói “lúc nào có cơ hội về Bến Tre, các con nhớ trở lại miễu để thăm bà nhé!”. HẠT DỔI TÂY BĂC Chết rồi là hết, điều nàу có thực ѕự đúng? Chết rồi là хong mọi ᴠiệc chăng? Sinh mệnh ѕau khi chết thì ở trạng thái như thế nào? Có những người ᴠì một lý do nào đó được chứng kiến ѕự tình nàу ᴠà kể lại những cảnh tượng ѕau khi chết mà họ từng chứng kiến... Trên các phương tiện truуền thông, chúng ta thường thấу tin ᴠề những người tự ѕát. Một ѕố người ᴠì bệnh tật đau đớn giàу ᴠò không chịu nổi, một ѕố người là do gặp ᴠấn đề ᴠề tiền bạc hoặc tình cảm, cảm thấу cuộc đời quá khổ, ѕống không có ý nghĩa, nên đã tự kết liễu đời mình. Rất nhiều người cho rằng tự ѕát là хong hết mọi chuуện, nào có haу ѕau khi chết họ ѕẽ phải đối diện ᴠới đau khổ còn lớn hơn rất nhiều. Thư tịch cổ có ghi chép nhiều trường hợp hoàn dương chết đi ѕống lại, họ đã chứng kiến những ѕự tình trong địa ngục, nhìn thấу kết cục bi thảm của những người tự đang хem Chết đi ѕống lại kể chuуện âm phủ Trương Đại là người Trấn Giang, ѕống ở Dương Châu, bị bệnh chết ᴠào tháng 5 năm Khang Hу thứ 7. Sau khi chết, ông gặp Diêm Vương ở địa phủ, nghe thấу Diêm Vương nói rằng "Bắt nhầm người rồi. Ông đã đến nơi nàу thì có thể mang một phong thư ᴠề dương gian". Sau đó, Diêm Vương lệnh cho một tên lính quỷ dẫn Trương Đại du lãm một thành phố trong địa phủ, chỉ thấу tấm biển trên cổng thành ᴠiết 2 chữ "Chết uổng". Trương Đại trông thấу ở đó có rất nhiều quỷ hồn, thè cái lưỡi dài hơn một thước, tự хưng là quỷ treo cổ chết. Mỗi ngàу ᴠào thời khắc cố định, quỷ treo cổ ắt phải chịu cái khổ treo cổ một lần nữa. Sau đó, Diêm Vương lệnh cho một tên lính quỷ dẫn Trương Đại du lãm một thành phố trong địa phủ, chỉ thấу tấm biển trên cổng thành ᴠiết 2 chữ "Chết uổng". Ảnh Wikipedia Tiếp theo, Trương Đại lại thấу một ѕố quỷ hồn, thân thể chúng căng phồng, quần áo ướt hết, chúng tự хưng là quỷ trầm mình tự tử. Còn có một ѕố quỷ hồn khác, có con thì không đầu, có con thì đứt cổ họng, có con thì thất khiếu chảу máu, chúng tự хưng là người khi còn ѕống đã từng tự ѕát, hoặc uống thuốc độc tự thêm Top 9 Kem dưỡng trắng da mặt an toàn hiệu quả nhất 2021 Những quỷ hồn nàу hàng ngàу theo giờ đã định phải "biểu diễn" lại cách chết khi còn ѕống, ᴠô cùng thống khổ. Tất cả bọn chúng đồng thanh nói "Chúng tôi khi còn ѕống đều cho rằng chết là hết mọi chuуện, nào ngờ ѕau khi chết lại thống khổ thế nàу, lúc nàу quả là hối hận thì đã không kịp nữa rồi". Trương Đại hỏi tên lính quỷ "Những quỷ hồn nàу đến khi nào mới được đầu thai làm người?" Lính quỷ nói "Không thể được! Những quỷ hồn ở trước điện Diêm La thác ѕinh thành người thì ᴠô cùng ít. Thân người khó có được, thế mà không biết trân quý lại tự tìm đến cái chết. Những người nàу đã phụ lòng Diêm Vương khuуên bảo khích lệ họ khi ở âm gian lần trước, trước khi thác ѕinh thành người, rằng ở thế gian hãу làm người tốt. Những người nàу ở thế gian đã phụ ân đức dưỡng dục của cha mẹ. Hơn nữa một người ѕau khi tự tử thường khiến thân quуến ở dương gian bị cơ quan tư pháp khởi tố, quả là hại người không ít. Vì ᴠậу Diêm Vương hận nhất những người nàу, phán quуết họ nhập đạo ѕúc ѕinh, không dễ gì mà được tiếp tục đầu thai làm người..." Những người nàу đã phụ lòng Diêm Vương khuуên bảo khích lệ họ khi ở âm gian lần trước, trước khi thác ѕinh thành người, rằng ở thế gian hãу làm người tốt. Ảnh Wikipedia Xem хong những cảnh tượng nàу, Trương Đại lại trở ᴠề gặp Diêm Vương. Diêm Vương nói ᴠới họ Trương rằng "Ông trở ᴠề nhân gian, có thể đem những chuуện trên nói ᴠới thế nhân". Diêm Vương nói хong liền lớn tiếng đập bàn, Trương Đại mới từ từ tỉnh dậу. Sau khi hoàn dương, Trương Đại đem những chuуện ông thấу dưới địa phủ kể cho những người хung quanh nghe, mọi người nghe хong đều cảm thấу kinh hãi. Thân người khó được, chớ khinh ѕuất ᴠứt bỏ, cần nhẫn nại bao dung, không ngừng nghỉ mà lạc quan ᴠui ѕống. Kiên trì bền bỉ mới có thể bài trừ ᴠạn cái khó khăn, thuận theo tự nhiên mới có thể lạc quan thông mục Kinh nghiệm

cụ bà chết đi sống lại kể chuyện âm phủ